Đức Phật nói về duyên gặp gỡ rằng mọi sự gặp gỡ ở kiếp này đều xuất phát từ duyên nợ kiếp trước, dù là yêu hay ghét.
Vạn sự tùy duyên
Đức Phật dạy rằng dù bạn có cố gắng bao nhiêu để nói chuyện với người không có duyên nợ với bạn, thì điều đó cũng là vô nghĩa. Với những người đã định sẵn là của bạn, sự hiện diện của bạn có thể khơi dậy mọi tình cảm trong họ, dù gặp nhau ít hay nhiều đều do duyên nợ từ kiếp trước.
Người bạn ghét sẽ không gặp lại bạn trong kiếp sau, vì vậy đừng lãng phí thời gian cho họ. Người bạn yêu cũng sẽ không gặp lại bạn trong kiếp sau, vì thế hãy đối xử tốt với họ trong cuộc sống này.
Đức Phật nói rằng không ai có thể thay đổi duyên số ngoại trừ bản thân mình. Việc giữ hay bỏ một người đều tùy thuộc vào tâm mình. Có lẽ sự háo hức theo đuổi đã vắt kiệt sức lực và tinh thần của bạn, có lẽ những mưu mô đã khiến bạn trở nên thế tục và tầm thường.
Tốt hơn hết là hãy nhìn thấu, tĩnh tâm và thư thái. Người không có duyên thì dù níu kéo đến mấy cũng chẳng ở lại, người có duyên thì không cần tìm cũng sẽ gặp nhau.
Con hỏi Phật làm sao để tâm không bị tạp niệm trong chốc lát? Rất đơn giản, chỉ cần không nghe không nhìn, ngồi thiền trong sự tập trung cao độ nhất là được.
Đức Phật nói có người, có việc, đạt được hay không đều do duyên phận. Không cần thở dài, không cần oán trách, chỉ cần tâm bình tĩnh thì mọi sự mệt mỏi, lo âu có thể biến thành tình yêu lớn của cuộc sống.
Có những thứ định sẵn sẽ không ở bên bạn, dù bạn cố chấp thế nào cũng sẽ rời bỏ bạn. Có những người chỉ là người qua đường trong cuộc đời bạn. Không thuộc về mình thì từ bỏ, muốn nắm tất cả cuối cùng cũng chỉ nắm được cái "không". Đừng để những ham muốn vô tận chôn vùi niềm vui và hạnh phúc ban đầu.
Những gì mọi người thấy và gặp đều đã được an bài từ lâu, và mọi thứ đều do số phận. Duyên sinh diệt, nghiệp tụ rồi diệt, vạn vật đều là ý trời.
Đời người có hạn, cái gì được rồi cũng sẽ mất, luôn có một câu trả lời cho tất cả mọi việc. Thay vì lo lắng, hãy để nó tự nhiên. Cái gọi là mãi mãi, cái gọi là một lần, không thể chạm tới chính là vĩnh viễn, không thể quên chính là một lần.
Đôi khi chúng ta sẽ không có lần sau, không có cơ hội để bắt đầu lại, không có khoảng dừng để tiếp tục. Nếu bạn bỏ lỡ hiện tại, bạn sẽ mãi mãi không có cơ hội cho lần sau. Chỉ khi bạn coi thường được và mất, bạn mới có thể an nhàn hưởng lạc.
Khi duyên phận đến, nếu không nắm bắt tốt thì dù có tốt đến đâu cũng sẽ bỏ lỡ. Đừng bao giờ nghĩ rằng duyên phận sẽ đợi bạn, duyên phận của bất kỳ ai cũng được duy trì bởi sự trân trọng lẫn nhau, nếu không thì nhân duyên sẽ tan biến.
Duyên nợ kiếp này và kiếp trước
Đức Phật nói về duyên gặp gỡ rằng tất cả những cuộc gặp gỡ trong kiếp này đều là những cuộc hội ngộ từ kiếp trước. Ngài dạy rằng kiếp trước ngoảnh đầu nhìn nhau 500 lần đổi lấy sự lướt qua ở kiếp này. Tu trăm kiếp mới có thể chung một thuyền, tu nghìn kiếp mới có thể ngủ chung.
Đời người ngắn ngủi, dù là mối quan hệ nào đi nữa thì cũng là duyên. Nắm tay nhau là một loại duyên phận, quay đầu nhìn lại cũng là duyên phận, yêu ghét nhau cũng là duyên phận từ kiếp trước.
Điều tạo nên cuộc sống là số phận, hãy để bạn thắt nút và tháo gỡ chúng. Chỉ có trân trọng và thuận theo số phận, chúng ta mới có thể nhìn thấy sự thăng trầm của số phận bằng trái tim của Đức Phật.
Không có cuộc gặp gỡ nào có thể được chuẩn bị trước, không có cuộc hội ngộ nào có thể diễn tập trước. Cuộc sống là một chuỗi diễn biến xảy đến bất ngờ nhưng lại vô cùng hợp lý.
Đức Phật nói rằng trong cuộc đời có nhiều thứ có thể gặp nhưng không thể tìm, những người dù cố chấp đến mấy cũng không thể có được, và những thứ không mong đợi thường đến một cách bất ngờ.
Vì vậy, chúng ta phải có một trái tim vô tư, hãy để mọi thứ thuận theo dòng chảy tự nhiên, không phàn nàn, không hung hăng, không ép buộc, không bi quan.
Đừng cứng nhắc, đừng hoảng loạn, đừng quên bản thân mình, đừng vui vẻ quá đà với mọi thứ, đừng quá áp lực, cam chịu không phải là cam chịu số phận, mà là đối mặt với cuộc sống một cách an nhiên với thái độ cởi mở.
Trong nhân gian, biển người mênh mông mà gặp được nhau đều là duyên phận. Vô tình lướt qua, bất ngờ quay đầu nhẹ nhàng, chào nhau xã giao, ở bên nhau cả đời trong nhân gian thâm trầm: tất cả đều là duyên phận.
Anh không chủ động, em không chủ động, rồi tình cảm của chúng ta sẽ dần mất đi, không có người này thì còn có người khác. Có một người yêu mình, thương mình và quan tâm mình trong cuộc đời đã là hạnh phúc rồi.
Trăm người yêu không bằng một người hiểu, vạn người thích không bằng một người thương. Không phải ai trên đời cũng có thể nói cho nhau nghe được tình cảm của mình với đối phương ra sao, hãy trân trọng hiện tại.
Càng cưỡng cầu càng thêm khổ
Tĩnh tại từ tâm, chớ truy cầu bên ngoài, càng cưỡng cầu càng thêm khổ. Hãy buông bỏ những muộn phiền của quá khứ, đừng lo lắng về tương lai, đừng bám víu vào hiện tại thì trái tim bạn sẽ bình yên.
Trong lòng không đố kị người khác, không tham, không tự ái, không sân si, bất cứ lúc nào cũng giữ được sự tĩnh lặng đó trong lòng, đây mới là cao thượng!
Lời Phật dạy rằng ở đời không tranh là từ, không tranh là trí, không nghe là thanh tịnh, không thấy là tự tại, không tham là bố thí, bỏ ác là làm lành, sửa lỗi là sám hối, giữ phép là giữ giới, tha là giải thoát, bằng lòng là buông bỏ, làm lợi cho người là tự lợi.
Những gì ta đã nói, những gì ta đã làm, con đường ta đã đi, những người ta đã gặp, mỗi hiện tại đều là ký ức trong tương lai của ta. Không cần nhớ về ngày hôm qua, không cần hy vọng vào ngày mai, chỉ cần sống mỗi ngày một cách nghiêm túc không hổ thẹn với bản thân, với xã hội là được.
Nói những gì bạn có thể nói, làm những gì bạn có thể làm, đi trên con đường bạn nên đi và gặp gỡ những người bạn muốn gặp.
Hãy giữ đôi chân của bạn trên mặt đất, đừng bỏ qua, đừng lãng phí thời gian của bản thân, nếu có duyên nhưng không gặp được cũng đừng cưỡng ép, hãy tuân theo số phận, giữ tâm trạng tốt thì bạn sẽ có phong thái đẹp nhất ngay cả khi trái tim bạn tan nát.
Cuộc đời chúng ta sẽ gặp nhiều người, có người rõ ràng đã ở bên nhau rất lâu, quan hệ rất tốt, nhưng sau một thời gian, hai người không liên lạc với nhau nhưng vẫn không nhớ nhung nhiều.
Nhưng còn một số người thì sao? Mặc dù thời gian bạn và người ấy ở bên nhau rất ngắn, nhưng bạn có cảm giác như cả hai đã từng gặp nhau ở đâu đó, có cảm tình ngay từ ánh nhìn đầu tiên, đó là biểu hiện của duyên phận sâu đậm.
Nói duyên phận thì hơi sáo rỗng, thật ra tất cả đều tùy vào việc có trân quý nhau hay không. Nếu quý trọng sẽ không hối hận, bởi vì duyên phận có bền lâu hay không là do hai người quyết định, một người không thể quyết định được. Mối quan hệ nào muốn lâu bền cũng cần sự cố gắng từ hai phía.
Cuộc sống là như vậy, bạn càng quan tâm đến một điều gì đó, thì càng có nhiều thứ trong cuộc sống sẽ đến để trêu chọc bạn, giống như số phận đang đùa giỡn với bạn. Sự thỏa hiệp trong cuộc sống là để đáp ứng, không phải để tranh giành đúng sai.
Duyên khởi duyên sinh
Tất cả mọi sự vật hay hiện tượng, từ vật lý đến tâm lý, không một pháp nào sinh ra hay diệt đi mà thoát ra ngoài quy luật duyên sinh. Thấy được mọi sự trên đời đều do nhân duyên là cái nhìn trí tuệ đầu tiên mà con người cần phải nỗ lực đạt được.
Cuộc đời như một vở kịch, không thể gặp nhau cũng không thể rời xa bằng cách cưỡng ép, nếu đã là định mệnh thì không bao giờ có thể làm trái.
Chúng ta thường cảm thấy tiếc nuối khi bỏ lỡ điều gì đó, nhưng trên thực tế, những bí ẩn của cuộc sống thường vượt quá mong đợi của bạn, bất kể khi nào, bạn phải tin rằng mọi thứ trên đời này đều là sự sắp đặt tốt nhất, có những việc không thành là do ông trời đang bảo vệ bạn.