Nếu không có hạnh phúc để so sánh, “nỗi đau” có thể không còn được nhận thức đúng như “đau” nữa — nó chỉ là một trạng thái bình thường, một sự tồn tại đơn thuần. Hạnh phúc chính là cái nền giúp ta nhận ra đau khổ, cũng như bóng tối chỉ có nghĩa khi ta biết đến ánh sáng.
Mục lục [Ẩn]
1. Anh có biết đằng sau nỗi đau này là gì không?
Là sự giật mình òa khóc về một lần trót tin quá nhiều vào hai từ hạnh phúc, là sự choàng tỉnh sau một giấc mơ thật dài, thật đẹp về tình yêu, về tương lai của hai đứa. Em xót xa cho chính mình khi lạc lối giữa yêu đương để rồi chơ vơ nơi ngã vắng, không biết đi đâu, đến đâu để thôi đau nhói về anh.
Là sự bất lực đến không tưởng, em hoang mang nhìn lại đoạn đường đã qua, vô vọng nhìn về con đường phía trước. Có anh và không anh, mọi thứ vẫn thế, phố xá vẫn thế, chỉ có trái tim em là chẳng còn nguyên vẹn. Không liên lạc, không gặp nhau, mỗi người một ngả đường mới. Hạnh phúc của anh bây giờ chẳng là em.
Là sự xót xa mỗi lần bạn hỏi thăm, em mỉm cười nhẹ nhàng kể, “chia tay rồi”. Là chia tay đấy, sao phải giấu mọi người làm gì? Em cũng ghét những cái nhìn thương hại, em càng ấm ức hơn khi thấy sự cười nhạo từ phía ai kia, thật mỉa mai. Em đâu có mất anh, em cũng không phải là đứa con gái ngu ngốc để tuột tay hạnh phúc của bản thân. Là anh đã để mất em mà chạy theo những thứ khác, là anh dại dột.
Là tự thương lấy chính mình, em bắt đầu bài học với cô đơn, với mạnh mẽ, với một mình. Em bắt đầu làm toán với thời gian, đong đếm từng ngày đã qua, chắt chiu từng kỷ niệm đã có với anh. Chia tay rồi, em không bắt mình phải quên, nhưng cũng sẽ không cho phép bản thân nhớ quá nhiều.
Là biết tự xoa dịu vết thương, em mở lòng mình với cuộc sống này nhiều hơn trước. Em không còn một mối bận tâm duy nhất là anh, em không còn quên bẵng bản thân mình chỉ để quan tâm một ai đó. Cuộc sống thật đẹp, tuổi trẻ thật tươi, và mọi thứ sẽ lại mang một màu hồng xinh xắn. Em sẽ không ôm những mảnh vỡ tình yêu bén sắc, cũng chẳng dại khờ tin vào thứ gọi là duyên số.
Anh hiểu không, đằng sau nỗi đau này, em sẽ trưởng thành hơn. Khoảng thời gian ban đầu có thể đau khổ, dằn vặt, có thể hẫng hụt và nhung nhớ thật nhiều, nhưng yên tâm anh nhé, em sẽ lại là chính em nhanh thôi. Váy xinh, giày đẹp, tóc xanh, môi đỏ, em vẫn lại xinh tươi như ngày nào, để anh thấy rằng hạnh phúc không do số phận mang đến, hạnh phúc xuất phát từ trái tim và tình yêu của mỗi người.
2. Tình yêu và những tổn thương
Tình yêu là một cảm xúc kỳ diệu, nó có thể mang lại cho chúng ta những giây phút hạnh phúc tuyệt vời, nhưng cũng có thể khiến trái tim chúng ta vỡ vụn khi tình yêu ấy không còn như trước. Đã có lần tôi tin tưởng và yêu thương hết lòng, nhưng rồi nhận lại chỉ là sự thất vọng và những lời chia tay. Khi ấy, tôi cảm thấy như mình bị bỏ lại một mình, giữa biển đời mênh mông. Cảm giác đau đớn ấy khó có thể diễn tả bằng lời, và tôi đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có thể yêu thêm một ai nữa.
Nhưng rồi, tôi nhận ra rằng, nếu cứ mãi ôm giữ những tổn thương ấy, tôi sẽ không bao giờ có thể hạnh phúc. Thời gian không thể xóa đi tất cả nỗi đau, nhưng nó cho phép chúng ta hiểu rằng, không phải mọi thứ đều nằm trong tay chúng ta. Chúng ta không thể kiểm soát được mọi người, cũng không thể quyết định được kết quả của một tình yêu. Nhưng điều duy nhất chúng ta có thể làm, là học cách yêu bản thân mình, biết trân trọng những gì mình đang có, và chấp nhận rằng không phải lúc nào mọi chuyện cũng diễn ra như mong đợi.
3. Buông bỏ để tìm lại chính mình
Khi ta học cách buông bỏ những đau thương trong quá khứ, chúng ta mới thực sự có thể mở lòng đón nhận những điều tốt đẹp. Buông bỏ không có nghĩa là quên đi, mà là học cách sống với những ký ức đó mà không để chúng chi phối cuộc sống hiện tại. Tôi đã từng nghĩ rằng, mình không thể sống thiếu những người quan trọng, những mối quan hệ đã gắn bó, nhưng thực tế, khi chúng ta quyết định buông bỏ, chúng ta lại cảm nhận được sự nhẹ nhõm, tự do và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Có lẽ, cuộc sống chính là một chuỗi những cuộc gặp gỡ và chia ly. Những người chúng ta yêu thương, dù ở lại hay ra đi, đều có những lý do riêng của mình. Và đôi khi, sự ra đi đó chính là cách để chúng ta trưởng thành hơn, hiểu hơn về chính mình và về tình yêu. Khi tôi buông bỏ những điều không còn thuộc về mình, tôi nhận ra rằng cuộc sống này vẫn luôn đẹp, và tôi xứng đáng có được những điều tốt đẹp hơn.
4. Hạnh phúc hay khổ đau đều do tâm
Trạng thái của tâm là hỷ, nộ, ai, ái, ố, lạc, dục (vui, giận, buồn, thương, ghét, mừng, muốn) là bảy thứ tình cảm của con người. Bảy thứ tình cảm này phát sinh ra hạnh phúc hay khổ đau. Hạnh phúc khi chúng ta đạt được những gì chúng ta mong muốn, ưa thích hay mong cầu; còn bất hạnh hay khổ đau khi ta bị vướng vào những rắc rối, những trắc trở, hay ước mong không đạt thành, từ đó tâm khởi phát những ưu phiền thông qua nhiều trạng thái như suy nghĩ tiêu cực, sinh khởi những niệm tưởng sầu bi, ảo não.
Vậy hạnh phúc hay khổ đau do tâm tạo tác, tâm làm chủ. Nên trần gian nói là khổ thì cũng do tâm khởi khổ mà có khổ, nói trần gian vui thì cũng do tâm khởi vui mà có vui. Nên giải thoát không đâu xa, chính ngay nơi tâm mà bình tâm, ngay nơi lòng mà an vị, ngay nơi tánh mà an nhiên, ngay nơi pháp mà bình đẳng, ngay nơi đạo mà xuất thế đạo.
Để có cuộc sống an nhiên và vui vẻ trong hiện tại và an ổn về sau thì ngay nơi tâm đối với mọi sự, mọi việc không khởi chấp. Không khởi chấp là nơi sự hay việc đó bằng cái nhìn chánh niệm hay ý nghĩ chơn chánh mà khởi làm. Dù cho sự hay việc có gian nan, có vất vả hay khổ đau phiền muộn thì bằng cái tâm buông xả, cái tâm vị tha, cái tâm chánh trực mà đối diện để vượt qua. Như nhà thiền có câu: “Khổ vui như giấc mộng”, vậy mộng là ảo hay thật? Nếu nói ảo thì tại sao lại có khổ có vui hiện hữu nơi tâm ta, mà nói thật thì khi nhìn lại tìm nó, nó cũng chẳng thật hiện hữu mà do giả danh giả hợp, do duyên mà thành, do tâm bám chấp nơi pháp mà có khởi hay không khởi.
5. Nếu không có khổ đau, biết đâu là hạnh phúc?
Con người sinh ra hiện hữu trên cuộc đời này có hàng nghìn, hàng vạn nỗi đau khổ khác nhau, nhưng chung quy không ngoài hai thứ:
1. Đau khổ tinh thần: Do hoàn cảnh bên ngoài tác động như làm ăn thất bại, người khác ganh tỵ quấy nhiễu, chồng ngoại tình, con bất hiếu ăn chơi trác táng, nghiện xì ke hút chích; hay nghĩ tới những hiện tượng thiên nhiên như bão lụt, động đất, sóng thần… mà băn khoăn, làm cho tinh thần người ta bất an, lo lắng sợ hãi đêm ngày.
2. Đau khổ thân thể: Bị bệnh tật hành hạ giày vò, bị đánh đập, hay bị tai nạn… khiến cho thân thể đau đớn ăn không ngon, ngủ không yên giấc.
Tất cả những nỗi đau khổ ở cõi Ta-bà này ai cũng nếm trải qua. Nếu chúng ta không hiểu Phật pháp, không biết tu tập thì than thân trách phận; có người tìm đến cái chết; có người tìm cách báo thù kẻ đã gây ra đau khổ cho mình. Nhưng chúng ta càng oán hận thì vết thương lòng càng sâu, nào có ích gì?
Còn chúng ta biết tu học, có thực hành theo lời Đức Phật dạy làm chất liệu trong cuộc sống, hiểu rõ nhân quả báo ứng, chỉ tự trách mình nên biết chuyển hóa nỗi đau khổ thành giải thoát an lạc ngay trong cuộc sống, điều mà Đức Phật đã thuyết giảng suốt cuộc đời giáo hóa của Ngài. Lúc này, chúng ta như đóa hoa sen thơm ngát vươn lên từ bùn lầy nước đọng, nở hoa tô thắm giữa cuộc đời.
Chính nhờ trải nghiệm nhiều nỗi đau khổ trong cuộc sống nên chúng ta dễ cảm thông những nỗi bất hạnh của người khác. Bởi vì, cuộc đời này “sống trong cảnh mới hiểu được người trong cảnh”. Bấy giờ, khi gặp ai đó có nỗi buồn không biết bày tỏ với ai, chúng ta dễ đặt mình trong hoàn cảnh của họ để sẻ chia, để an ủi vỗ về, giúp họ đứng lên sau lần sắp gục ngã.
6. Nỗi đau sẽ đánh thức bạn
Sau khi trải qua một khoảng thời gian khó khăn một mình, khóc một mình và căng thẳng một mình, bạn sẽ cảm thấy đau đớn và sau khi cảm thấy loại đau đớn này hoặc bất kỳ loại nào khác, bạn sẽ hiểu rằng hầu hết mọi người đều ích kỷ và bạn sẽ học cách ích kỷ theo cách của riêng mình nhưng không làm tổn thương mọi người theo cách bạn đã bị tổn thương và thực ra bạn sẽ không bao giờ bị tổn thương nữa, bạn sẽ chấp nhận mọi thời điểm khó khăn và bạn sẽ biết điều gì là quan trọng chỉ để tập trung vào bạn sẽ hiểu điều đó. NỖI ĐAU SẼ LUÔN ĐẾN NHƯNG LÝ DO TẠI SAO LẠI QUAN TRỌNG HƠN. Bởi vì tôi thà khốn khổ vì tôi trượt học và tập trung nhiều hơn chứ không phải vì tôi yêu một chàng trai.
Sau nỗi đau là hạnh phúc vì sau khi cảm nhận và nhìn thấy nguyên nhân, bạn sẽ tự động tìm kiếm hạnh phúc. Nchalah.
Shopacgame.vn