"Câu chuyện về Quái Nhân Ác Kiệc" là một câu chuyện cổ tích phổ biến với thông điệp về việc không đánh giá người khác dựa trên vẻ bề ngoài và giá trị của lòng nhân từ và lòng tự trọng. Dưới đây là một phiên bản phổ biến của câu chuyện này.
Ở một ngôi làng xa xôi, có một quái nhân tên là Ác Kiệc. Anh ta có vẻ ngoài rất gớm ghiếc với khuôn mặt xấu xí và cử chỉ man rợ. Do vẻ bề ngoài của mình, mọi người trong làng đều sợ hãi và tránh xa anh ta.
Một ngày nọ, một cậu bé tên là Tuấn, người có lòng nhân từ và tốt bụng, bắt đầu tìm hiểu về quái nhân Ác Kiệc. Thay vì tin theo những lời đồn đại, Tuấn quyết định tiếp xúc với Ác Kiệc và tìm hiểu về câu chuyện thực sự đằng sau vẻ bề ngoài của anh ta.
Khi được gặp gỡ, Ác Kiệc kể lại câu chuyện đau buồn của mình. Anh ta bị lạc trong rừng từ khi còn nhỏ và phải sống một cuộc sống cô đơn và cảm thấy bị bỏ rơi. Vẻ bề ngoài gớm ghiếc của anh chỉ là kết quả của năm tháng sống trong hoàn cảnh khốc liệt đó.
Touched by Ác Kiệc's story, Tuấn decides to help him integrate into the village community. Over time, with Tuấn's friendship and kindness, Ác Kiệc's demeanor softens, and the villagers come to see beyond his appearance, recognizing his inner goodness.
Cuối cùng, câu chuyện về Ác Kiệc dạy cho mọi người một bài học quý giá về việc không đánh giá người khác dựa trên vẻ bề ngoài. Nó cũng nhấn mạnh vào ý nghĩa của lòng nhân từ và lòng tự trọng, và làm thế nào một hành động nhỏ có thể thay đổi cuộc đời của người khác.
Câu chuyện này thường được sử dụng để dạy cho trẻ em về lòng tự trọng, lòng nhân từ và sự đa dạng. Nó nhấn mạnh vào ý nghĩa của việc không đánh giá người khác dựa trên vẻ bề ngoài và khuyến khích sự thấu hiểu và sẻ chia.